🦦 Truyện Tôi Chỉ Cương Lên Với Em

Danh sách chương truyện Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!! Chương 1 - Lên giường; Chương 2 - Trai bao; Chương 3 - Đi làm; Chương 4 - Trợ Lý? Chương 5 - Quá khứ; Chương 6 - Lão đại; Chương 7 - Mèo Con; Chương 8 - Hàng xóm; Chương 9 - Ghen? (H+) Chương 10 - Ruồng bỏ; Chương 11 - Phần l: Dạ tiệc Đọc truyện Em trai tôi là tên biến thái cuồng tình dục - Chương12 Thầy ơi .. , đụ e đi !!+ trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. Ngọc Tâm vậy mà học hỏi rất nhanh. Chỉ với bàn tay, cậu đã thành công làm con cặc thằng bạn nứng đến muốn xé rách đũng quần mà chui Chu Khâm Nghiêu nhẹ nhàng xoay người ôm lấy cô, nỉ non nói lời âu yếm: "Kim cương và anh đều là của em." —— Chu Khâm Nghiêu: Tôi có tiền, có sắc, có cơ bụng tám múi, có một núi kim cương. Đường Du: Tôi có Chu Khâm Nghiêu. Y vừa ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cái bóng đen đang lướt như bay tới, gặp chỗ khuyết khẩu thì nhẹ nhàng nhảy qua, tựa hồ không tốn chút khí lực nào. tuy đêm tối nhưng chỉ cần có chút ánh sáng cũng có thể nhìn thấy mặt mũi, người đánh cá đối diện với bà ta Truyện Kẹo Kim Cương - Chương 62 với tiêu đề 'Ngoại Truyện Tưởng Định X Trình Huyền (4) - Em Giỏi Nhỉ' Em không cần áp những tiểu tiết này lên mình, vừa rồi cùng lắm chỉ là phản ứng về mặt s!nh lý thông thường, nhớ rõ, tôi không có bất kỳ ý gì với em cả." Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!! - (Chương 1) - Tác giả Khánh Vy, Munii, Nizzy Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. "Tôi mời em" Hắn đưa cho cô một ly rượu vang đỏ, ly rượu trong suốt với màu rượu đỏ khiến trở nên đẹp hơn "Cảm ơn" Cô lạnh nhạt cầm lấy ly rượu, cô đưa lên môi định uống thì màu có vẻ nhạt hơn rượu trên ly anh ta, ở đáy ly còn có những hạt nhỏ chưa tan hết, muốn bỏ thuốc vào ly cô, không dễ! Anh nhìn cô với cặp mắt lạnh lùng cúi xuống liền nói: "Cô với tôi?" "Đúng" Trong cơn say mèm cô không làm chủ được bản thân nên cứ thế mà làm loạn, mọi người xung quanh bàn tán 2 tên vệ sĩ thấy liền lôi đi chỗ khác nhưng anh phất tay kêu không cần, mọi người xầm xì. truyện Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!! của Tác giả (Khánh Vy, Munii, Nizzy), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Thể loại: Tình cảm, sủng, hen, hắc băngNhân vật chính: Trịnh Khả Vy~~ Vương Diệp ThầnCâu chuyện bắt đầu từ khi Trịnh Khả Vy bị thất tình đã đi vào quán bar giải sầu cùng lúc đó lại gặp được anh Vương tổng nổi tiếng khắp thế giới nghe tên wa cũng phải khiếp sợ. LaQkzfM. Chương 16-3 Hồi ll Phần 3 Trốn Thoát!"Tại sao lại không dám?" Cô cười cợt,đôi lông mày nhếch lên tỏ vẻ thú vị, tay cầm chắc súng trên tay tự tin "Vậy thì cứ thử xem!" Chưa kịp để cô nói bàn tay anh đã thả xuống vài viên đạn, những viên đạn rơi xuống đất"Cạch! Cạch" Cô bóp cò nhưng trong lại không có viên nào, chiếc súng cô cầm trên tay giờ coi như vật vô hạiThôi chết! Cô lại quá bất cẩn nhưng từ khi nào? Hắn ta làm sao có thể lấy ra những viên đạn đó trong khi cô không biết gì? Đúng rồi chính là lúc đó, lúc hắn tra hỏi mình. Chết tiệt!Lúc đó, có tên thuộc hạ ra ngoài thấy cảnh cô đưa súng lên thái dương của anh, nghĩ là cô tạo phản liền bắn vào cánh tay phải của côCánh tay bắt đầu rỉ máu, quá đau đớn cô thả khẩu súng ra tay còn lại ôm cánh tay, nhưng thừa thời cơ cô liền tẩu thoát khỏi đó và lấy được chiếc xe màu đen rời khỏi đó nhanh chóng. Nhưng những giọt máu chảy dài xuống đất cho đến khi cô lên xe Cô không muốn ở đó, chỉ có sự sai bảo cô không hề có tiếng nói riêng của mình, phải rời khỏi đây, rời khỏi anh ta càng nhanh càng tốt "Lão đại! Ngài không sao chứ?" Tên thuộc hạ áo đen chạy lại lo lắng nhưng hình như chỉ có sự thừa thãi, mặt Dương Thần xanh lại "Ai cần cậu ra tay! Mau sai người bắt cô ta về cho tôi!! NHANH!!" Dương Thần nói trầm, bực tức không thể nào diễn tả được. Tên đó coi như hôm nay xui rồi Anh phái người lục soát cả thành phố này, nơi đất lạ này chắc chắn cô ta không đi đâu xa được đâuCòn hắn dám đụng vào người của anh, anh sẽ đáp trả cho hắn một viên lên thiên đàng thật sớm và mau "Đùng!!!" Không cần phải nói đám thuộc hạ đứng ở ngoài cũng tự biết đừng dọn xác hắn ta. Đúng là làm phúc mà...___________________Cô ngồi trên chiếc xe, tay cố lái vững, máu lúc này cứ tuôn ra như nước, cứ thế này thì không chừng cô sẽ mất máu mà chếtCô vốn thừa biết trên xe anh có ra-đa định vị, đi một hồi lâu, cô đậu xe vào 1 chỗ vắng người. Cô cởi chiếc áo khoác của mình ra cầm máu cánh tay mỏng manh của mìnhCô đi ra ngoài, lạng vạng dựa vào những bức tường tìm người cứu giúpTrong một chiếc xe khác, màu đen óng ánh, cánh cửa kính từ từ kéo xuống đôi mắt u buồn, cầm điếu xì gà rít một hơi, người đó chẳng ai khác là Cố Hạo. Một hồi, anh thấp thoáng thấy bóng người nhỏ bé đang loạng quoạng đi, chẳng nhìn chi nhiều anh liền tất bật chạy lại đỡ cô với gương mặt lắng"Tôi không cần...anh giúp đỡ" Mặt dù rất đau nhưng cô vẫn nói chuyện với anh cực kì kiên quyết"Hãy để tôi giúp em bằng một tư cách là người bạn được chứ?" Anh đỡ cô, nở nụ cười với cô, dù không muốn cũng phải xiêu lòng"Tôi...tôi cảm ơn" Cô mồ hôi chảy nhễ nhại, anh chở cô đến bệnh viện gần nhất để cầm viện toàn mùi thuốc Tây nồng nặc, cô bỏ lại sự khó chịu của mình mà vào phòng băng bó. Sau khi xong cô liền đi ra ngoài mặc cho sự ngăn cản của y tá. Ra ngoài những bãi cỏ xanh mướt của bệnh viện cũng khiến cho tâm tình cô thoải mái hơn"Lâu rồi, anh với em không đi chơi, tôi chở em đi công viên nhé?" Anh nói với giọng trìu mến, như lúc ban đầu tôi gặp anh"Em cũng muốn!" Bỏ qua sự kiêu hãnh của mình, nhớ lại quá khứ tương đẹp mà gật đầu đồng ý vô điều kiện _______________Nói tới Vương Diệp Thần, thì giờ anh ta đang ngồi trong phòng, nội thất trong phòng thể hiện rõ anh ta là người quyền quý, mặc dù rất lo lắng và tức giận nhưng lại rất điềm tĩnh chẳng ai biết giờ anh đang nghĩ gì trong đầu "Đã tìm được cô ta chưa?" Anh ta lạnh lùng cất giọng cho thuộc hạ đằng sau"Thưa lão đại! Đã tìm được chiếc xe gắn ra-đa nhưng lại không tìm được cô ấy!" Tên thuộc hạ nói chậm rãi, đầy kính nểThường thì trong phim những lúc này anh ta sẽ chửi rủa đám thuộc hạ của mình nhưng không anh lại im lặng chống tay lên cằm suy nghĩ hồi lâu. Rồi nói thì thầm vừa đủ cho chính mình nghe được, anh ta nhếch môi một cách bí hiểm "Em muốn chạy thoát khỏi tôi sao? Đồ ngốc! Tôi chờ xem em chịu được bao lâu?" Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem... Đến nơi, 3 người bước xuống liền có người ra đón. Một cô gái sắc xảo, tóc xoã ngang vai, cô ta mang bộ độ hở thiếu vải khoét một rãnh sâu đến ngực nhưng dừng lại đúng lúc, đôi mắt xanh dương rất đẹp so với cô thì có lẽ không đẹp bằng. "Chào Thần!" Cô ta bước tới cúi chào lộ cả bầu ngực khoét vào sâu bên trong, Khả Vy nhìn vào rồi đỏ mặt mà đảo mắt nhìn chỗ khác "Hồng Hoa! Mọi việc thế nào?" Matthew hấp tấp nói Hồng Hoa đã tới giải quyết công việc ở đây trước trong thời gian anh sắp xếp công việc ở công ty, nói chung Hồng Hoa cũng là người đỡ ít gánh nặng cho anh "Mọi việc vẫn ổn nhưng tôi đã phát hiện ra một quả bom hẹn giờ có kích nổ từ xa nhưng không như những trái bom khác trái mà người của tôi phát hiện nó có cơ địa hoạt động không bình thường" Hồng Hoa bình tĩnh phân tích "Được rồi" Nãy giờ anh mới lên tiếng "Đây không phải nơi để chúng ta nói chuyện như thế này" Matthew đeo cặp kính đen vào "Cũng đúng chờ tôi một chút!" Hồng Hoa bấm điện thoại, bấm một dãy số như đang gọi ai đó Chưa đầy năm phút chiếc xe BMW 8 series dừng ngay dứng chân anh, chiếc xe sang trọng, đơn giản nhưng vẫn nói ra sự uy quyền của mình Cô thì đang chìm trong mớ hỗn độn, hai mắt cứ xoay vòng vòng Đây là đâu? Tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây? Cuộc đời tôi chuẩn bị chiến đấu với Thần Chết rồi sao? Tôi còn trẻ? Cuộc đời còn dài mà Thời gian ơi hãy quay trở lại Sau khi bước vào xe, anh ngồi trên lái xe, Hồng Hoa thì nhanh chân lên ghế ngồi trước để có thể tiếp cận gần anh, cô thì sao cũng được vốn dĩ cô không hề ghen tức mà còn muốn cảm ơn cô ta luôn mà, cô và Matthew ngồi dưới yên vị trên chỗ ngồi của mình "Hai người đi xe khác đi" Anh lạnh lùng trầm ổn nói Hai người ngồi trên là anh với Hồng Hoa chắc là một cặp rồi, vậy là mình với Matthew là người thừa chắc Cô với Matthew sau khi nghe vậy thì nhanh chóng ra ngoài mặc cho ánh mắt của anh, thật ra anh đâu có nói cô ra ngoài, anh nói là Matthew với Hồng Hoa cơ mà cô ta có bị ngốc không vậy. Mặc cho sự khó hiểu của anh Hồng Hoa thật sự rất mừng khi thấy anh nói như vậy, đúng là cô mang bộ đồ hở hang không uổn "Chúng ta đi được chưa?" Giấu lại sự vua mừng của mình cô cố tỏ ra bình thường "Ừm" Anh không nói gì lạnh ngày càng lạnh lùng hơn Còn cô và Matthew thì bước vào xe Lamborghini, cô thở dài giải toả áp lực, khi xưa cô cứ tưởng anh là người bình thường không quyền thế nên mới đùa giỡn với anh cho vui ai ngờ anh lại to lớn đến thế, ngốc ngốc ngốc mà "Cô sợ sao?" Matthew cười mỉm vì sự ngốc nghếch của cô, vì khi đã là người của anh thì chỉ quang minh chính đại thì sẽ không sao, vả lại là người của lão đại tại sao lại sợ sệt thế này..? "Ừ thì cũng có....mà Hồng Hoa? Mà thôi anh rảnh không" Cô muốn biết và tìm hiểu thêm về Hồng Hoa nhưng....mà thôi dù sao cũng không nên biết quá nhiều cứ để thời gian rồi từ từ cũng biết "Có! Cô muốn tôi làm gì sao?" Matthew hỏi cô "Ừm...thì tôi hơi đói anh dắt tôi đi ăn được chứ tại tôi không thạo lắm đường ở đây" Từ sáng đến giờ cô thật sự đã đói meo rồi nhưng với một người phàm ăn như cô thì như một cực hình vậy đó "Để tôi xem" Anh giơ chiếc đồng hồ không quá chói loá nhưng vẫn sang trọng, nhìn là biết chiếc đồng hồ này đắc tiền rồi "Sao? Được không" Cô nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, mà cũng đúng thời gian là vàng bạc mà không nên làm mất thời gian của người khác. Cô thêm lần nữa thở dài "Được thôi! Cô muốn đi đâu?" Chỉ muốn đùa giỡn với cô tý xíu mà chưa gì đã ngốc thế rồi à? "Đi ăn! Đi ăn!" Nghe xong câu nói đó của anh cô mặt mừng rỡ nhảy cẫn lên, cô cũng muốn tham quan đôi chút về nơi này nữa "Vậy thì mau lên xe" Anh vẫn phải giữ khoảng cách với cô vì anh thấy cô với lão đại sau này sẽ là một cặp trong hắc bang nên không làm những gì vô lễ "OK" Chỉ mong nghe được câu đó, cô chui tọt vào xe _________________ Xin lỗi mọi người nha tại vào học rồi nên k có thời gian "Tên Cố Hạo đáng ghét...hic....tại sao anh lại....hic....bỏ tôi cơ chứ" Cô uống quá chén vừa say vừa khóc lại luôn miệng chửi rủa tên bồ cũ của cô Cô với hắn quen nhau đã được 4 năm, lúc đầu cô không hề thích hắn ta nhưng hắn cứ kiên trì nên cô cũng cho hắn ta cơ hội. Và sau đó, ở chung nhà ngủ chung ăn chung một thời gian không thể nào không có tình cảm được. Cô vừa đi ra ngoài chút chuyện hắn đã lén lút với người khác, âm thanh rên rỉ của 2 cặp cẩu huyết cứ vang lên nhưng cô lại không làm được gì.... __Quay lại chuyện bây giờ__ Anh Vương tổng Vương Diệp Thần đang đi vào bar thì cô liên tiến lại kéo cà vạt anh xuống liền nói "Đẹp...rất đẹp... 50 vạn 1 đêm được chứ?" Anh nhìn cô với cặp mắt lạnh lùng cúi xuống liền nói. "Cô với tôi?" "Đúng" Trong cơn say mèm cô không làm chủ được bản thân nên cứ thế mà làm loạn, mọi người xung quanh bàn tán 2 tên vệ sĩ thấy liền lôi đi chỗ khác nhưng anh phất tay kêu không cần, mọi người xầm xì "Cô ta có biết cô ta đang nói chuyện với ai không vậy?" "Cô ta bị điên mới dám đụng đầu đến Vương tổng" Tiếng xì xào vẫn không dứt cho đến khi ngẩng người lên mọi người theo đó mà không dám nhìn quay ra chỗ khác. "50 vạn không đủ" Anh nhếch mép nói "100 vạn đủ chưa, bà đây mới bị đuổi việc không có nhiều tiền đâu, đúng là tiểu trai bao càng đẹp càng mắc mà haizz..." Anh liền bế cô tiện thể dặn 2 người vệ sĩ kiếm phòng vip cho mình _Trong phòng_ "Tôi không thích bị động anh nằm dưới đi" "Chiều ý cô" Anh liền nằm xuống giường 2 tay để dưới đầu mặt lạnh lùng nhưng không kém có một chút thú vị. Cô liền theo đó mà ngồi lên người anh "Đầu tiên phải làm gì nhỉ? À cởi dây nịt ra trước" Cô cứ vặng vẹo một hồi bực mình cô liền chạy qua lại đi kiếm, anh thấy khó chịu liền hỏi "Cô làm gì vậy?" "Dây nịt anh khó cởi nên tôi lấy kéo cắt cho nhanh" Cô liền cầm cây kéo lên mắt lúc này cứ mờ mờ ảo ảo không tài nào cắt được "Sợi dây đáng ghét! Mày chết với bà" "Thôi để tôi tự cởi haizz...." "À...ừm....tiếp theo đó là hôn nhỉ??" Cô liền cúi sát người xuống định hôn anh thì anh lấy tay đẩy mạnh đầu cô xuống, phủ lấy đôi môi anh đào quyến rũ ngay trước mắt, tách vòm môi cô ra rồi từ từ tiến sâu vào trong hút hết tất cả mật ngọt khuấy đảo khắp nới, đến khi biết cô không chịu được nữa mới thả ra "Hộc....hộc....tên đáng ghét....hay lắm..." "Cảm ơn" Hắn coi đó như là một lời khen mà uốn cong môi cười khiêu khích "Tiếp....tiếp....là...à....hôn...cổ!" Cô từ từ sà xuống cổ anh, cô mà làm rề rà như rùa bò như thế này chắc tới sáng còn chưa xong nữa Anh liền xoay người lại để cô nằm dưới từ bị động thành chủ động cô liền tức tối đánh anh nhưng anh nhanh tay hơn đã trói tay cô bằng cà vạt. Anh liền đè cô xuống thì nghe tiếng cô khò khò, tại sao vậy? Tới lúc cao trào nhất lại ngủ, rồi ai chịu trách nhiệm cho tôi đây, thiệt là? Haizz Mệt mỏi! Cô đã ngất lịm đi trên giường mệt mỏi. Vì cơn dục vọng của anh chưa được giải toả nên phải ngâm 1 tiếng đồng hồ trong phòng tắm Tội. Phải nhịn, phải nhịn thịt muốn ngon thì phải luột chín cố gắng đi. Bước ra, anh chỉ vắt ngang hông 1 một tấm khăn lộ ra cả body chuẩn 6 múi. Cô thấy ồn ào liền mở mắt ra đập vào là mỹ nam trước mắt tội tình gì lại không coi chứ cơ hội ngàn năm có 1 mà "Ngậm miệng lại" Sao? Không phải là cô nhìn anh đến cả chảy nước miếng chứ! Không thể nào "Gì chứ? Mà anh là ai?" "Say đến nỗi không nhớ mình làm gì à?" Từ từ, bắt đầu nhớ lại những cảm giác đó những hình ảnh đó cứ ùa về, cô bắt đầu đỏ mặt, lấy chăn che mặt quay sang chỗ khác "Đồ khốn! Dám cướp nụ hôn đầu của tôi" "Chịu trách nhiệm đi" "Trách nhiệm gì cơ?" "Tấm thân trinh trắng này đã bị cô nhìn thấy hết rồi" _______

truyện tôi chỉ cương lên với em